Bài đăng

Hiển thị các bài đăng có nhãn sống hết mình

Tôi tự hỏi, liệu bản thân có thứ gì để được coi là tài năng không? (p2)

Hình ảnh
  Tôi, tất nhiên vẫn chưa đạt được thành tựu gì nổi bật nhưng vẫn đang nỗ lực trên con đường tìm kiếm tài năng thật sự của mình. Tôi đã thử một vài thứ và vẫn đang tiếp tục thử những thứ khác nữa. Những điều đó khiến tôi cảm thấy có đôi chút tự hào về bản thân, dù không nhiều nhưng tôi biết, đã có gì đó thay đổi ở chính tôi và cuộc sống của tôi lúc này. Tôi đã tham gia một nhóm dành cho những người mới tập vẽ. Có thể, tôi sẽ chẳng thể trở thành một danh họa nhưng kỹ năng vẽ của tôi đã được cải thiện hơn nhiều. Tôi nghĩ, nếu vẽ một bức tranh phong cảnh thì tôi có thể vẽ khá tốt (vâng, nếu xét ở mức độ mới bắt đầu). Có vẻ như việc trở thành một họa sĩ hay nhà thiết kế không phải dành cho tôi, nhưng tôi vẫn ứng dụng được những kỹ năng vẽ mà tôi đã học được trong cuốn nhật ký của mình. Vâng, giờ tôi cũng đã có thêm một thói quen mới nữa rồi. Có vẻ như việc viết này có hơi buồn tẻ, nhưng tôi cũng đã dần quen với nó hơn. Đúng là có những ngày, tôi thấy chẳng có gì để mà viết lại cả, nhưng tô

Tôi tự hỏi, liệu bản thân có thứ gì để được coi là tài năng không? (p1)

Hình ảnh
"Cậu không có thứ gì mà cậu muốn làm à?"  Nói thật ra, thì tôi cũng chẳng biết nữa.  Bản thân tôi từ trước đến giờ có cái gì có thể được coi là năng khiếu không nhỉ? Chắc là không có rồi. Với một đứa chẳng có nổi một tài năng nào như tôi thì sau này có thể làm được gì cơ chứ? Càng nghĩ vậy, tôi càng chẳng muốn làm cái gì hết. Tại sao lại phải vất vả để theo đuổi thứ mà ngay từ đầu đã biết là không thể chứ? Tôi biết, mình như thế thì thật là vô trách nhiệm. Còn bố mẹ thì sao, họ đã vất vả lo cho tôi được đi học như thế này cơ mà. Nhưng dù có biết vậy, tôi vẫn không thể khiến bản thân mình xông xáo hơn được. Tôi cũng thấy bản thân đúng là vô phương cứu chữa rồi. Tôi cũng muốn được như người ta lắm, dám làm biết bao nhiêu là thứ. Nhưng đến lượt tôi, thì cảm giác sợ hãi, ngại khó ngại khổ đã đánh bại mọi niềm vui có được từ những việc đó luôn rồi. Tôi thì chỉ phù hợp làm mấy công việc bình thường thôi (tôi nghĩ như vậy nhưng cũng không chắc mấy công việc bình thường đó là gì nữa)

Làm sao để những người bình thường sống một cuộc đời phi thường?

Hình ảnh
Hãy quan sát cuộc sống xung quanh bạn hàng ngày. Bạn có nhận ra rằng có nhiều người đang lựa chọn một cuộc sống (bạn có thể chọn bất cứ cụm từ nào sau đây): không trọn ven, tầm thường, thiếu ý nghĩa, không có mục tiêu,... Hay đau lòng hơn còn có những người lựa chọn cách tự kết liễu cuộc đời mình.  Hay đã bao giờ bạn tự hỏi chính mình rằng "Mình đang sống vì điều gì? Hay "Tôi sẽ để lại điều gì cho cuộc đời khi tôi không còn nữa?" chưa? Người ta thường hay nói với chính mình hay với những người khác khi được hỏi: Bạn muốn đạt được điều gì hay công việc cuộc đời của bạn là gì? Ước mơ của bạn là gì?..., rằng "Tôi biết mình muốn gì, tôi biết ước mơ của tôi là gì. Tôi chỉ không biết làm sao để đạt được điều đó mà thôi." Và bởi vì chúng ta không biết mình phải làm gì nên chúng ta càng có lý do để bản thân không làm gì hết. Chúng ta ai cũng giỏi tìm kiếm lý do cả. Chúng ta có mọi lý do để biện minh cho việc chúng ta không làm điều gì đó, lý do để không chọ