Một tôi mới - Tôi đã không còn là tôi của ngày hôm qua nữa
Tôi biết những gì tôi làm quá nhỏ bé, nó không đáng kể gì, nhưng cho dù chỉ có thể giúp được một người trở nên tốt hơn thôi thì tôi cũng vẫn sẽ thử. Tôi sẽ bắt đầu thích ứng từng chút, từng chút một.... với cái tôi mới, với cái thế giới mới này. Đắm mình trong buổi chiều hoàng hôn, mọi thứ trông như đang phát sáng vậy. T ôi tự hỏi, "Tại sao mỗi khi nhìn thấy hoàng hôn mình lại thấy ngực đau nhói thế này?" Nơi này đã quá đỗi gắn bó, thân quen. Với những thứ chẳng hề thay đổi. Với tất cả những điều đã đổi thay. Cả những thứ đã mất đi. Cả những tháng ngày không bao giờ quay trở lại nữa. Thế nhưng, điều chúng ta nên nghĩ đến chính là hiện tại . Khi còn nhỏ, dù chúng ta có muốn trở thành công chúa hay siêu anh hùng,... những ước mơ trẻ thơ đó không ai cười nhạo chúng ta cả. Nhưng cái khoảng thời gian ấy đã qua rồi. Cho dù có luyến tiếc thì cũng không thể quay trở lại được nữa. Tuy chúng ta muốn điều ấy nhưng thời gian không đứng yên, nó trượt qua khe hở giữa ngón tay ta. Là